Quần thể kiến trúc Phật giáo chùa Horyu-ji – Di sản văn hóa thế giới ở Nhật Bản

Các di tích Phật giáo ở Khu vực chùa Horyu-ji là những di tích Phật giáo đầu tiên ở Nhật Bản, có niên đại từ ngay sau khi Phật giáo được đưa vào Nhật Bản và có ảnh hưởng sâu sắc đến việc xây dựng công trình kiến ​​trúc tôn giáo tiếp theo.

Tên tiếng Anh: Buddhist Monuments in the Horyu-ji Area
Địa điểm: Tỉnh Nara
Năm công nhận: 1993
Tiêu chí: (i)(ii)(iv)(vi)
Diện tích: 15,3 ha với vùng đệm 571 ha

Khu vực chùa Horyu-ji có 48 di tích Phật giáo, được coi là Bảo vật quốc gia của Nhật Bản, bao gồm 2 chùa : Chùa Horyu-ji có diện tích 14,6 ha và Chùa Hokki-ji có diện tích 0,7 ha.

Mặc dù hỏa hoạn đã phá hủy các tòa nhà tại Chùa Horyu-ji vào năm 670, nhưng việc xây dựng lại bắt đầu gần như ngay lập tức và tiếp tục vào những năm đầu của thế kỷ thứ 8.

Tổ hợp chùa thường được quy hoạch theo mô hình sân trong kiểu Trung Quốc. Kết cấu của công trình thường bằng gỗ, là một hệ thống cột, dầm với kết cấu mái nhiều tầng phức tạp chồng lên trên. Song công trình có quy mô không lớn, phù hợp với điều kiện tự nhiên của Nhật Bản là quần đảo núi lửa, với các công trình chủ đạo dạng tháp (chùa tháp). Các tháp cao tầng còn có thêm cột chính giữa công trình, là một kết cấu có vai trò làm giảm rung lắc khi xảy ra động đất…

Việc kết hợp kiến trúc xây dựng, kiến trúc cảnh quan Phật giáo kiểu Trung Hoa với môi trường tự nhiên và văn hóa Nhật Bản đã góp phần hình thành một phong cách kiến trúc bản địa riêng biệt.

Tại Khu vực chùa Horyu-ji còn lưu giữ nhiều trang trí điêu khắc, tượng, tranh sơn mài về lịch sử Phật giáo theo phong cách văn hóa Nhật Bản…

Khu vực chùa Horyu-ji luôn được sự bảo vệ của gia đình hoàng gia. Ngoài ra, sự thờ cúng Thánh đức Thái tử Shotoku tại đây đã thu hút ngày càng nhiều khách hành hương.

1. Chùa Horyu-ji

 

quần thể kiến trúc phật giáo chùa horyu-ji - di sản văn hóa thế giới ở nhật bản

Hōryū-ji (tên đầy đủ Hōryū Gakumonji, Pháp Long Tự/ Temple of the Flourishing Law) là một ngôi chùa Phật giáo tại thị trấn Ikaruga, quận Ikoma, thuộc tỉnh Nara, Nhật Bản.

Đây là một khu phức hợp rộng lớn có diện tích khoảng 14,6 ha, gồm chùa và tu viện, được coi là Quốc bảo của Nhật Bản.
Chùa được hoàn thành vào năm 607, là nơi thờ Phật và tôn vinh cha của Nhiếp chính Shotoku.

Phức hợp chùa gồm 2 khu: Sai-in (Tây Viện) và Tō-in (Đông Viện)

Khu Sai-in (Tây Viện)

Khu Sai-in (Tây Viện) bị hỏa hoạn do sét đánh vào năm 670, được tái thiết lại vào năm 711, được xây dựng bổ sung tiếp đến thế kỷ 13, được sửa chữa vào năm 1374 và 1603.

Tây Viện là một quần thể gồm nhiều hạng mục công trình.

Một số hạng mục công trình quan trọng hay Bảo vật quốc gia (National Treasure) tại Khu Sai-in (từ cổng chính vào) gồm:

  • – Cổng Nandaimon (Đại Nam môn/South Main Gate): là cổng dẫn tới một không gian hành lang vào khu vực chùa. Cổng được xây dựng vào năm 1439. Sân chùa có hai hồ nước cảnh ở hai bên.
  • – Cổng Chumon (Trung Môn/ Entral Gate): là giới hạn không gian chính của chùa, gắn với hành lang bao quanh, gọi là Kairo (Cloister Gallery). Cổng là một tòa nhà có 4 gian, 2 gian ngoài cùng đặt tượng hai ông hộ pháp.
  • – Tòa Kondo (Kim đường/ Main Hall): là một tòa tháp nằm tại phía Đông bên trong sân chùa. Đây là công trình thờ phượng chính trong chùa.
    Kondo là một tòa nhà bằng gỗ, mặt bằng có kích thước 18,5m x 15,2m, đặt trên một bệ đá 2 bậc.
  • – Tháp Goju no To (Ngũ Trùng Tháp/ Five – Story Pagode): là một tòa tháp nằm tại phía Tây của sân chùa. Tháp cao 32,55m; mặt bằng tháp hình vuông rộng khoảng 20m x 20m và là một trong những tòa nhà bằng gỗ lâu đời nhất trên thế giới. Công trình được đặt trên bệ đá có 2 bậc.
    Tháp cao 1 tầng nhưng có đến 5 tầng mái. Khung cột chịu lực chính chỉ cao hết tầng 1, chồng lên trên là hệ kết cấu mái với 5 tầng vươn ra xa, tạo cho công trình một hình thức trang nghiêm, ấn tượng. Độ vươn của mái nhỏ dần theo chiều cao với tỷ lệ từ dưới lên trên là 10: 9: 8: 7: 6.
    Tháp có một cột gỗ chính giữa tháp, chôn sâu 3m, cao vượt mái, có vai trò giảm rung lắc khi xảy ra động đất…(tương tự như trong công trình Lâu đài Himeji, Hyōgo, Nhật Bản, với 2 cột).
    Nền của tháp là nơi chôn cất xá lợi của Đức Phật. Bốn xung quanh tầng trệt tháp có các cụm điêu khắc bằng đất sét miêu tả cuộc đời của Đức Phật.
  • – Đại giáo đường Daicodo (Great Lecture Hall): là hạng mục công trình lớn của chùa, được xây dựng vào năm 925. Đây là nơi các tu sĩ thực hành các nghiên cứu Phật giáo và tổ chức các hoạt động nghi lễ. Công trình bị sét đánh và được phục dựng lại năm 990. Ban thờ có cụm tượng với bức tượng Phật Dược Sư (Yakushi Nyorai) ở trung tâm, hai bên là hai bức tượng Bồ Tát, Nikkō Bosatsu (Sūryaprabha) ở bên phải và Gakkō Bosatsu (Candraprabha) bên trái.
  • – Công trình Kyozo (Sutra Repository): nằm tại bên trái của sân chùa, được xây dựng từ thế kỷ thứ 8, là nơi chứa các kinh, sách Phật giáo.
  • – Tháp chuông Shoro (Bell house): nằm bên phải sân chùa, được xây dựng từ thế kỷ thứ 8, là một tháp chuông điển hình Thời kỳ Nara.
  • – Công trình Kami no Mido (Hậu cung/Inner Sanctuary): nằm phía sau của phức hợp chùa.
  • – Công trình Saiendo (Tây Viên đường/West Round Hall ): tòa nhà có mặt bằng hình bát giác nằm tại phía Tây của chùa.
  • – Công trình Shoryoin (Thánh Linh viện/ all of Prince Shotocu’s Soul); tòa nhà nằm dọc theo phía Đông của chùa. Đây là nhà ở dành cho tu sĩ và một không gian để thờ Nhiếp chính Shōtoku, gia quyến và các cộng sự. Tòa nhà nằm dọc phía Tây của chùa cũng là một tu viện Thời kỳ Heian.
  • – Công trình Daihozoin (Gallery of Temple Treasures): tòa nhà nằm tại phía Đông của Shoryoin, là nơi lưu giữ các bảo vật nghệ thuật Phật giáo vào thế kỷ thứ 6 và 7. Công trình được xây dựng vào năm 1941.
  • – Công trình Kudara Kannondo (The Kudara Kannon Hall): Khu nhà nằm phía sau công trình Daihozoin.

Khu Tō-in (Đông Viện)

Khu Tō-in nằm cách Khu Sai-in (Tây viện) khoảng 1200m, trước đây từng là cung điện riêng của Nhiếp chính Shōtoku, được xây dựng vào năm 601.


Một số hạng mục công trình quan trọng tại Khu Tō-in (từ cổng chính vào) gồm:

  • – Cổng Todaimon (Cổng Đông/ East Main Gate).
  • – Công trình Yumedono (Mộng Điện/ Hall of Visions/ Hall of Dreams): là công trình chính trong Khu Tō-in, được xây dựng vào năm 739, để tưởng nhớ Nhiếp chính Shōtoku. Tòa nhà có mặt bằng hình bát giác, nằm trên một sân 2 tầng bệ lát đá. Chóp của mái trang trí một bông hoa sen, một chiếc bình, một viên ngọc và các nhánh cây. Trong đền chứa bức tượng Shōtoku bằng gỗ mạ vàng, cao 197cm, được phát hiện vào năm 1884. Trong nhiều thế kỷ, bức tượng được bảo vệ bằng cách quấn rất nhiều lớp vải bao quanh, được cho là giữ gìn sức mạnh thiêng liêng đặc biệt của tượng, gọi là ‘’Phật Ẩn’’ (Guze Kannon). Tại đây cũng có chân dung của Shotoku, chỉ hiển thị cho công chúng trong một tháng mỗi mùa Xuân và một tháng vào mùa Thu.
  • – Công trình Shaiden (Xá Lợi Điện/Reliquary Hall) và Eden (Hall of Paintings): nơi chứa thánh tích, tranh tường, được xây dựng lại vào năm 1219. Tại đây lưu giữ các bức tranh vẽ năm 1069, mô tả các giai đoạn trong đời sống Nhiếp chính Shōtoku.
  • – Công trình Denpodo (Truyền Pháp Đường/Hall of Buddhist Teachings): ban đầu công trình là cung điện của Hoàng gia sau này được chuyển thành không gian giảng dạy kinh Phật vào thế kỷ thứ 8 và còn nguyên vẹn đến ngày nay. Trong công trình có hai mươi bức tượng điêu khắc Phật giáo từ Thời kỳ Nara và Heian.
  • – Công trình Toin Shoro (Bell House of the Eastern Precinct): là tháp chuông đứng độc lập, nằm tại phía Đông tổ hợp. Chuông có hình dáng như một hình thang rộng phía dưới, có niên đại vào Thời kỳ Nara.
Tháp chuông Toin Shoro

2. Chùa Hokki-ji

Chùa Hokki-ji nằm tại phía Đông Bắc của Chùa Hōryū-ji, là một trong số ít các chùa ở Nhật Bản còn giữ lại kiến ​​trúc từ Thời kỳ Nara.Chùa được xây dựng để thờ Kanzeon hoặc Kannon (Quán Thế Âm/Padmapani / Avalokitesvara; hiện thân lòng từ bi của tất cả Chư Phật).

Hokki-ji thường được coi là một trong bảy ngôi chùa lớn được thành lập bởi Nhiếp chính Shōtoku, bắt đầu xây dựng từ năm 638, nhưng chỉ hoàn thành rất lâu sau khi ông qua đời.

Theo truyền thuyết, ngôi chùa nằm trong khu vực cung điện Okamoto no Miya, nơi Shōtoku đã giảng Liên Hoa Kinh vào năm 606 (Lotus Sutra, là một trong những bài giảng kinh Phật phổ biến nhất, có ảnh hướng to lớn đến văn hóa Đông Á trong hơn 1400 năm). Theo nguyện vọng của Thánh đức Thái tử Shōtoku, cung điện được chuyển đổi thành ngôi chùa Phật giáo.

Tòa nhà còn tồn tại duy nhất là một ngọn tháp 3 tầng (Tam Trùng Tháp/Three-storied pagoda) cao 24m. Đây là một trong ngôi tháp cổ nhất Nhật Bản, được xây dựng vào năm 708.

Năm 1678, chùa được khôi phục lại và xây dựng thêm công trình Giảng đường (Lecture Hall) vào 1694. Sau đó, Hội trường Shoten-do (Shotendo Hall) được xây dựng bổ sung tiếp vào năm 1863.

Trong chùa có tượng thờ Quán Thế Âm cao 11m, bằng gỗ, được xây dựng vào nửa cuối thế kỷ thứ 10.

Bản đồ Quần thể kiến trúc Phật giáo khu vực Horyu-ji

Khu vực chùa Horyu-ji

Khu vực chùa đền Hokki-ji

Video về Quần thể kiến trúc Phật giáo chùa Horyu-ji

 Những Di sản Văn hóa/Thiên nhiên Thế giới được UNESCO công nhận

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Exit mobile version